Hai chữ "Hoàng lương" là chỉ hạt kê. Ý của câu thành ngữ này chỉ cuộc đời như giấc mộng, không có thực. Tương tự như mộng kê vàng, mộng Lư sinh, ....
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Chẩm trung ký" của Thẩm Ký Tế triều nhà Đường.
Truyện rằng, ngày xưa có một chàng thư sinh nghèo họ Lư. Một hôm, chàng vào nghỉ trong một nhà trọ ở Hàm Đan thì tình cờ gặp đạo sĩ Lã Ông, chàng không ngớt lời than phiền với đạo sĩ về cuộc đời nghèo khổ của mình. Đạo sĩ Lã Ông nghe vậy bèn rút một chiếc gối từ ống tay áo ra nói với thư sinh rằng: "Anh hãy gối đầu lên chiếc gối này thì mọi việc sẽ được như ý cả ". Bấy giờ, người chủ quán đang bắc nồi cháo kê, còn thư sinh do vất vả đường trường, đã nằm gối đầu lên chiếc gối của Lã Ông ngủ thiếp đi.
Thư sinh ngủ được một lúc thì nằm mơ mình cưới được một cô vợ họ Thôi rất xinh đẹp. Vợ chàng tuy là con gái cưng của một gia đình giàu có, nhưng lại chăm chỉ và khéo tay, nàng đã giúp chồng thuận lợi trên bước đường công danh và có với nhau mấy mụn con. Về sau các con khôn lớn, ai nấy đều có cuộc sống khá giả, ấm cúng, thư sinh lại có thêm cháu nội cháu ngoại, chàng sống cuộc đời nhàn nhã trong gia đình đến hơn 80 tuổi rồi qua đời.
Khi chàng thư sinh tỉnh giấc, thấy mình vẫn đang ở trong căn nhà trọ nhỏ hẹp, sự vinh hoa phú quý vừa rồi chẳng qua chỉ là một giấc mộng. Nồi cháo kê của chủ quán bắc trên bếp vẫn còn chưa chín. Lư Sinh bàng hoàng tự hỏi: "Há việc đó là huyễn mộng ư ?" Lã ông mới nói: "Việc đời thì cũng như huyễn mộng đó mà.
HOÀNG LƯƠNG MỘNG
Sáng tác: Phúc Yên
Hoàng lương nhất mộng
Ví cuộc đời tựa giống giấc mơ
Lúc thanh nhàn ngẫm chuyện xa xưa
Chàng hàn sĩ họ Lư thủa nọ
Gặp một buổi dừng chân quán trọ
Duyên tình cờ gặp đạo sĩ Lã Ông
Chàng Lư than cuộc sống khổ cùng
Ngẫm áo vải thời lòng chán nản
Lã đạo sĩ bảo chàng chớ nản
Đưa cho chàng chiếc gối trong tay
Ngỏ lời rằng phú quý thỏa hay
Một giấc mộng thời tày ước nguyện
Chàng nhận gối mắt nhìn quyến luyến
Lão chủ nhà đương nấu nồi kê
Mệt vì lòng đánh giấc mệt mê
Thời tỉnh lại bước về chốn cũ
Qua ngõ hạnh vườn đào cổ thụ
Thấy một nàng thiếu nữ họ Thôi
Ấy duyên xe cũng tại ông trời
Duyên cá nước kết đôi hạnh phúc
Tình chồng vợ trong ngoài nhất mực
Nàng đảm đang giúp sức tài trai
Đợi đến kì tỏ sức tỏ tài
Khoa ứng thí Lư thời nhất bảng
Đường sự nghiệp càng thêm xán lạn
Cảnh thanh nhàn lan quế hây hây
Cháu cùng con hiếu thảo sum vầy
Cảnh phú quý tràn đầy lạc thú
Có chữ phúc mãn đường chính chủ
Chữ thọ thêm lộc phủ sắc xuân
Cảnh vinh hoa đến ngoại bát tuần
Duyên đã mãn cõi trần từ tạ
Cháu cùng con lệ tuôn xối xả
Lo cho người yên mả yên mồ
Chợt giật mình bừng tỉnh giấc mơ
Hoàng lương mộng nồi kê vàng chửa chín
Lư bỗng hỏi hay chăng mộng huyễn
Ô cuộc đời cũng giống chuyện chiêm bao
Mơ màng phú quý làm sao?
No comments:
Post a Comment