Nắng vàng vàng thì ông đồng đi làm về! Chỗm trệ trên chiếc xe tồng tộc, mồ hôi vã ra với đủ các thứ quà: hoa quả, vàng tiền, trầu cau... chuẩn bị cho ngày mai nhà có giỗ. ông đồng chào mẹ rồi vội vã đi ra giếng. Trong nhà bà mẹ nói vọng ra : Con ơi sáng nay mẹ đi chợ mua ốc, bánh đa nướng, gạo nếp cẩm rồi... còn thiếu đậu phụ, với bánh giầy thì sớm mai mua con nhỉ ? Em dâu mày nó bắt được ít cáy ở ruộng nhà, mai mẹ nấu canh cua với bún thế là có canh...
Ông đồng vẫn vội vã vồn nước giếng lên mặt cho tỉnh táo, sau một chặng đường dài từ nơi làm về cùng với cái nắng đầu hạ nồng nàn khiến trong người mệt mỏi , ông chỉ trả lời một câu gọn nỏn: Vâng ạ ! rồi đi mau sang sân Phủ xem mấy bác thợ còn đang cắm cúi xây tường hoa bao quanh . Giọng ông lo lắng : Mấy chú ơi kiểu này cháu lo quá, mai đã là Giỗ Mẫu , chẳng còn mấy là hầu rồi mà mọi việc còn thế này thì ... anh cả lên tiếng: Chú cứ yên tâm cả nhà sẽ cố gắng hoàn thiện cơ bản trước khi Hầu Ngài hai ngày . Tay rót nước chè xanh mời mọi ngưòi lòng ông đồng thấy yên tâm hẳn.
Sau bữa cơm tối quyếnh quáng, ông thân lên nhà trên chuẩn bị viết sớ sách, bà thân với con dâu út cũng vội vàng sửa lễ ngày mai. ông đồng ngồi trên bực cửa hỏi mẹ : ơ thế ngày mai nhà ta có bao người vậy mẹ ?
Bà thân nhẹ nhàng : Mẹ thấy con cuối tuần trước nói lần này giỗ Mẫu nhà mình cơm canh còn tất cả đợi đến Rằm, sớm nay các bác các cô với ông Cả nhà mình có hỏi mẹ cũng bảo vậy ! Lại chỉ thấy vâng một cái nhẹ tênh, ông đồng thay đồ vòng qua sân lên Phủ.
Tiếng chuông , tiếng mõ đều đều sau khoa Phổ Môn, ông tụng kinh Địa Mẫu. Thằng Tôm cháu ông đi chơi dưới ngoại giờ mới về í ới ngoài sân Phủ , miệng vừa lạy cụ lại vừa gọi bác ngọng nghịu . Ông chỉ cười rồi lại quay vào tụng kinh tiếp , khi cô em dâu bế thằng Tôm ra ngoài miệng dịu dàng : Lạy các cụ, cháu còn nhỏ cho
con xin.
Giọng bà thân mắng iu cháu: bố anh chỉ được cái mau chân, mau miệng thôi!
nhà ở biệt lập , mà phúc đức cho ông đồng lại có gia trung hoà thuận chứ hầu hạ Bồn Phủ đâu có dễ . Bạn bè , rồi những người đến lễ bái thường khen thế, những lúc như vậy chỉ thấy ông thoáng vui , bởi lòng ông cả trăm ngàn mối.
Năm giờ sáng ông vừa thức giấc thì đã thấy dưới nhà lịch kịch , xoong chảo , tiếng cười nói vừa nghe của mấy người đến giúp việc. Hôm qua chắc mệt quá mà bác cả ngủ quên vẫn chưa dậy bà nhỉ ? Tiếng chị Uyên hỏi bà thân: ừ, chắc thế cô ạ !
Tiếng dép lẹp kẹp , ông đồng đi xuống chào mọi người rồi đi ra vườn , mùi hoa cau , hoa bưởi... dìu dịu , ngọt ngào khiến lòng ông phấn trấn. đang lòng vòng quanh sân tiếng chuông điện thoại reo, bản văn Công đồng ông mới cài làm nhạc chờ vang lên hào khí. ông bắt máy, bên kia giọng người một người đàn ông lạ: Dạ Thầy đó ạ, con Xuân hôm rồi đến mà không có Thầy ở nhà... ông nhẹ nhàng: Vâng, nhưng tôi không phải thầy anh anh ạ, con nhà Thánh xin anh cho tôi nói thật... cuộc hội thoại tiếp tục... ông gọi ông thân: Bố ơi có anh Xuân ở Quảng Ninh xin về làm lễ ạ, bố giúp anh ấy một lá sớ cúng Mẫu nhé! ông thân trong nhà đang điền tên mấy người con nhang của phủ đáp: ừ, bố biết rồi.
Lễ nghi đã chỉnh chu , trên Công đồng bày mâm ngũ quả , trầu cau , hương hoa ly, hoa cúc , ngọc lan hoà quyện với nhang trầm, nhìn lên Tam toà , ông Đồng thấy thanh tâm cưòi tủm tỉm. Đài âm dương trong tay ông tung lên thành kính , gia quyến cùng con công đệ tử đồng thanh: nam mô a di đà... Tiếng mõ, tiếng kinh a Di đà lại vang vang, thánh thót... Ngày Tiệc Mẫu.
bài viết : Phủ Triều Linh Từ
Gửi tặng : mantico blog
Khong hieu Phu ma tac gia bai viet la phu nao vay. Hinh nhu bay gio moi nguoi co le lam dung tu Phu. Khong biet tac gia hieu tu Phu la nhu nao.
ReplyDeleteHí hí mình thán phục quá, sao mà lãng mạn, sao mà thân thương thía. Lạy Mẫu chứng minh!
ReplyDeleteXin hoi Phu ma tac gia viet la Phu gi vay. Chac phu nay to lam nhi.
ReplyDeletetroy oi. khong nghi K lai la nguoi cuc ki tinh cam nhu the nay. chan thanh va dam chat lang que nhung day triet li. hay the K oi.
ReplyDeletemantico rất thích cách viết nhẹ nhàng ,mộc mạc của anh Khởi , đọc có thể cảm nhận được sự phóng khoáng chân chất của con người miền quê giản dị mà giầu tình cảm . cảm ơn anh về bài viết anh gửi tặng blog
ReplyDeletecon nguoi o lang que viet nam h that tha , chat phat qua
ReplyDeleteTiếc quá hôm đó chị không dự được. Hẹn ngày tái ngộ tại Phủ triều linh từ.
ReplyDeleteCái hay của bài viết không chỉ bởi giọng văn đơn giản, gần gụi, dễ hiểu mà chính là tác giả đã nói được cái "tâm" của chính những người dân hướng về ngày giỗ bà mẹ tinh thần. Những thừ quà cúng Mẫu, rất đúng và chuẩn. Giỗ Mẹ: bánh đa, nếp cẩm, đậu phụ... thật là giản dị,đơn sơ như lòng mẹ ta vậy. Các con chuẩn bị Giỗ Mẹ bằng cả tấm lòng của mình. Thíc là ở cái "thật", không hoa hoè, hoa sói.
ReplyDeletecơm người khổ lắm ai ơi
ReplyDeletechẳng như cơm mẹ chỉ ngồi xuống ăn
Bài viết hay, cảm ơn :)
Phủ ở đây là " Phủ Triều Linh Từ ", Bản điện tại gia Của khởi. Tôi đã có duyên may được về dự Hầu ở đó. Điều đọng lại trong tôi chẳng phải vì có mâm cao cỗ đầy hay đền to phủ lớn mà là ở tấm lòng của gia đình, của bạn vậy. Trước đây Y có khoe với tôi nhà y có món canh Cáy ngon lắm, nhưng mãi đến hôm 15/3 t mới có cớ hội thưởng thức đấy. Nói thật nhé nó cũng không khác là mấy so với canh cua nhà t đâu ( có điều ngọt hơn). Nhưng T biết đó là cả tấm lòng mà bạn và gia đình bạn dâng lên CHA MẸ của chúng ta. CHA MẸ nào chẳng thương con, sẵn sàng che chở cho các con của người. Người đâu có cần gì ở các con ngoài tấm lòng thơm thảo, thành kính dâng lên, phải không bạn !
ReplyDeleteCám ơn em đã viết một bài thật hay , ý nghĩa lắm . Thật tiếc khi anh lỡ mất buổi em hầu giỗ Mẫu , hẹn ngày tái ngộ tại Phủ Triều Linh Từ - Lymobach_hp
ReplyDeleteđã là điện thì gọi là điện. cớ sao thủ nhang lại xưng là phủ. mà đã là phủ cớ sao lại còn linh từ. mong thủ nhang bản điện này giải thích cho mình hiểu chút ít được ko?????
ReplyDeletehik. tui đã được thưởng thức canh cáy nhà Khởi. Ngon ơi là ngon. Mới đầu tôi tưởng là canh cua ở quê tôi. Nhung ăn khác lắm. Ngon và mát lắm. Tôi chỉ biết cẳm ơn bố mẹ Khởi, em dâu Khởi đã hết lòng, rất hiếu khách và rất tình cảm. Cảm ơn nhé Khởi !
ReplyDelete